Trọng tài Simon Hooper trở thành tâm điểm chỉ trích sau pha bóng phút 89 trận Manchester United 0-1 Arsenal ở vòng 1 Premier League 2025/26, khi William Saliba khiến Matheus Cunha ngã trong vùng cấm nhưng Hooper vẫn không cho đá phạt và thậm chí không cần đến VAR. Theo tổ VAR do Mike Dean dẫn dắt, “có va chạm chân nhưng không đủ để cấu thành phạm lỗi dẫn”. Tình huống lập tức kích hoạt tranh luận: đâu là ranh giới giữa va chạm hợp lệ và hành vi phạm lỗi cần thổi phạt?
Diễn biến tình huống và phản ứng
- Phút 89: Cunha đột phá vào vùng cấm, Saliba vào truy cản khiến Cunha ngã.
- Trọng tài Hooper đứng gần, không thổi phạt. VAR cũng không can thiệp.
- Tổ VAR (theo tiết lộ báo Anh) kết luận có chạm nhưng không đủ mức để thổi phạt.
Pha bóng này làm dấy lên câu hỏi phổ biến với CĐV: khi nào một pha va chạm phải được xác định là phạm lỗi?
Trọng tài Simon Hooper giữa tranh cãi không thổi phạt sau va chạm Saliba và Cunha trên sân Old Trafford
Luật 12 (IFAB/FIFA): Phân biệt phạm lỗi trực tiếp và gián tiếp
Luật 12 của IFAB (được FIFA áp dụng) phân loại các hành vi sai trái khi bóng đang trong cuộc. Cốt lõi là yếu tố va chạm và hệ quả trực tiếp lên đối phương.
- Phạm lỗi trực tiếp thường bao gồm: đá, đẩy, kéo, chắn chân, nhảy vào người, giữ áo, dùng tay chơi bóng (ngoại trừ thủ môn trong vùng cấm của mình). Nếu xảy ra trong vùng cấm, có thể dẫn tới phạt đền hoặc thậm chí thẻ.
- Phạm lỗi gián tiếp là những hành vi không có va chạm vật lý rõ ràng nhưng vẫn vi phạm luật (ví dụ: cản phá thủ môn khi phát bóng, chơi nguy hiểm không chạm người).
Quy trình đánh giá trọng tài dựa trên:
- Vị trí, mức độ va chạm;
- Ý định và mức độ nguy hiểm (careless, reckless, excessive force);
- Hậu quả trực tiếp (chấn thương, cản mất cơ hội ghi bàn rõ rệt).
Minh họa các lỗi trực tiếp như tắc bóng nguy hiểm, đẩy hoặc kéo có thể dẫn tới thẻ và phạt đền
Thẻ vàng, thẻ đỏ — tiêu chí áp dụng
Luật nêu rõ ba cấp độ trách nhiệm:
- Careless (cẩu thả): có thể bị thổi phạt nhưng không nhất thiết phải có thẻ.
- Reckless (liều lĩnh): thường bị thẻ vàng.
- Excessive force (dùng lực quá mức): dẫn tới thẻ đỏ trực tiếp.
Trọng tài Hooper có thể đã đánh giá va chạm ở mức “cẩu thả” hoặc xảy ra trong tình huống tranh chấp bình thường, nên không thổi phạt hay rút thẻ. Nếu hành vi bị coi là “dùng lực quá mức”, quyết định sẽ khác.
VAR: Chỉ can thiệp trong 4 tình huống trọng yếu
Một nguồn nhầm lẫn phổ biến là kỳ vọng VAR can thiệp mọi tình huống gây tranh cãi. Thực tế, VAR chỉ được phép xem lại bốn loại quyết định trọng yếu:
- Bàn thắng;
- Thẻ đỏ trực tiếp;
- Phạt đền;
- Nhầm lẫn nhận dạng cầu thủ.
Do đó, nếu trọng tài Hooper phán quyết “không phạm lỗi”, VAR chỉ can thiệp khi có bằng chứng rõ ràng cho thấy lỗi dẫn tới phạt đền hoặc phải đổi thẻ. Trong trường hợp Saliba — Cunha, tổ VAR kết luận không đủ tiêu chí, nên quyết định giữ nguyên.
Pha khóa tay của Sergio Ramos với Mohamed Salah tại chung kết Champions League 2018 minh họa hậu quả chiến thuật từ một tình huống không bị thổi phạt
Những nhầm lẫn và bài học cho khán giả
- Nhầm lẫn giữa “va chạm trong tranh chấp” và “phạm lỗi”: không phải mọi cú ngã đều do lỗi.
- Không dựa hoàn toàn vào hậu quả (ví dụ chấn thương) để xác định lỗi; yếu tố chủ quan của hành vi (mức lực, ý đồ) vẫn quan trọng.
- Kỳ vọng VAR giải quyết mọi tranh cãi là sai lầm: công cụ này chỉ hỗ trợ trong giới hạn quy định.
Kết luận
Quyết định không thổi phạt của Simon Hooper ở pha Saliba — Cunha phản ánh cách trọng tài đánh giá mức độ va chạm theo Luật 12 và giới hạn can thiệp của VAR. Tranh luận sẽ còn tiếp diễn giữa CĐV và chuyên gia, nhưng về mặt luật lệ, tiêu chí “va chạm + mức độ” và phạm vi can thiệp của VAR là yếu tố quyết định. Bạn thấy quyết định này có công bằng không và nên sửa đổi quy định nào để giảm tranh cãi trong tương lai? Hãy để lại bình luận!