Bóng Đá Italia

Từ Cơn Lốc Tuổi 18 Đến Quyết Định Giải Nghệ Ở Tuổi 29: Hành Trình Của Collins John

Bạn có bao giờ tự hỏi, điều gì đã xảy ra với những cầu thủ trẻ đầy triển vọng, những người từng làm mưa làm gió ở Premier League? Collins John, cái tên từng khiến người hâm mộ Fulham phát cuồng, cũng là một câu chuyện như thế. Hôm nay, hãy cùng azbongda.net ngược dòng thời gian, nhìn lại hành trình đầy thăng trầm của chàng tiền đạo người Hà Lan này.

Tuổi Trẻ Dậy Sóng Tại Twente và Cuộc Gọi Từ Giấc Mơ Premier League

Năm 18 tuổi, Collins John như một cơn lốc tại FC Twente với những pha lập công đẹp mắt. Giữa những ngày tháng thăng hoa ấy, một cuộc gọi bất ngờ đã đến, mở ra cánh cửa đến với giấc mơ Premier League. Đó là Chris Coleman, HLV của Fulham khi đó, người đã trực tiếp liên hệ với John, thể hiện sự quan tâm đặc biệt của đội bóng thành London.

Sự quan tâm chân thành từ Fulham, cùng lời động viên từ Edwin van der Sar – người đồng hương đang khoác áo đội bóng này, đã thuyết phục John. Vượt qua cả sự chèo kéo từ đội bóng yêu thích thời thơ ấu PSV Eindhoven, John quyết định gia nhập Fulham vào ngày 31 tháng 1 năm 2004.

“Lúc đó, tôi như một đứa trẻ lạc vào cửa hàng kẹo vậy. Mọi thứ thật mới mẻ và thú vị. Đó là giấc mơ của tôi, được chơi bóng tại Premier League, nơi tôi được xem những huyền thoại như Alan Shearer, Dennis Bergkamp, ​​Zola, Hasselbaink thi đấu mỗi cuối tuần.” – John nhớ lại.

Tuy nhiên, quyết định đến Anh thi đấu cũng đồng nghĩa với việc John phải chia xa gia đình, đặc biệt là người mẹ – người đã cùng anh trải qua những ngày tháng khó khăn nhất khi chạy trốn khỏi cuộc nội chiến ở Liberia. Giọt nước mắt chia ly của người mẹ đã tiếp thêm động lực để John quyết tâm thành công hơn nữa.

Bùng Nổ Tại Fulham và Tấm Vé Đến EURO 2004

Không mất nhiều thời gian để John khẳng định bản thân. Ngay trong trận đấu thứ hai cho Fulham, anh đã ghi dấu ấn với cú đúp bàn thắng vào lưới Leicester City sau khi vào sân từ băng ghế dự bị. Hai ngày sau đó, John tiếp tục tỏa sáng với một cú đúp khác trong chiến thắng trước Blackburn Rovers. Những màn trình diễn ấn tượng đó đã giúp John có được một suất trong đội hình chính thức của Fulham.

“Lúc đầu, tôi tự hỏi liệu mình có đủ tốt để chơi ở Premier League hay không? Liệu mình có ghi được bàn ở giải đấu này không? Môi trường ở đây ra sao? Nền văn hóa có gì khác biệt? Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Nhưng rồi, tôi đã nhanh chóng có được bàn thắng đầu tiên, điều đó giải tỏa rất nhiều áp lực và giúp tôi tự tin hơn cho chặng đường phía trước.”

Phong độ chói sáng trong màu áo Fulham giúp John được triệu tập lên tuyển Hà Lan vào tháng 8 năm 2004. Được sát cánh cùng những ngôi sao hàng đầu thế giới như Arjen Robben, Roy Makaay, Ruud van Nistelrooy là một vinh dự mà John không thể nào quên.

Nốt Thăng Trầm Trong Sự Nghiệp Và Quyết Định Giải Nghệ

Mùa giải 2005/2006 là mùa giải thành công nhất trong sự nghiệp của John, khi anh trở thành chân sút số một của Fulham với 11 bàn thắng tại Premier League. Tuy nhiên, việc HLV Chris Coleman bị sa thải vào cuối mùa giải sau đó đã khiến sự nghiệp của John tại Fulham khép lại.

Dưới thời HLV mới Lawrie Sanchez, John không còn nằm trong kế hoạch. Anh lần lượt bị đem cho Leicester City, Watford và NEC Nijmegen mượn trước khi chính thức chia tay sân Craven Cottage vào mùa hè năm 2009.

Những năm tháng sau đó, John phiêu bạt ở nhiều câu lạc bộ tại Bỉ, Mỹ, Azerbaijan, Iran và Ba Lan, nhưng không gặt hái được thành công nào đáng kể. Chấn thương và những quyết định sai lầm khiến sự nghiệp của John tuột dốc không phanh.

Năm 2014, ở tuổi 29, John quyết định giải nghệ.

“Bóng đá là cuộc sống của tôi, nhưng tôi không thể cống hiến theo cách mình muốn nữa. Tôi đã đánh mất tốc độ, đánh mất khát khao chiến đấu. Khi không còn động lực, tôi nghĩ đã đến lúc dừng lại.” – John chia sẻ.

Giờ đây, John đang tận hưởng cuộc sống gia đình hạnh phúc bên cạnh cô con gái 6 tuổi tại Almere, ngoại ô Amsterdam. Anh vẫn theo dõi Fulham và cảm thấy biết ơn vì những gì đội bóng này đã mang lại cho mình.

Câu chuyện của John là minh chứng rõ nét cho thấy sự nghiệp bóng đá ngắn ngủi và đầy rẫy thăng trầm. Nó nhắc nhở chúng ta biết trân trọng những khoảnh khắc đẹp nhất của các cầu thủ trên sân cỏ, bởi không phải ai cũng đủ may mắn để duy trì phong độ đỉnh cao trong suốt sự nghiệp của mình.

Related posts

Bảng xếp hạng La Liga 2023: Atletico Madrid và Barcelona bất phân thắng bại, Girona tạo nên địa chấn

Kiều Nga

Zion Suzuki: Thần đồng nước Nhật liệu có cập bến Man Utd?

Kiều Nga

Sân vận động Stadio Ennio Tardini – Ngôi nhà của Parma F.C

Kiều Nga

Từ Chân Sút “Lớp Dự Bị” Đến Cầu Thủ Ghi Bàn Hiệu Quả Nhất Lịch Sử Tam Sư: Câu Chuyện Của David Nugent

Kiều Nga

Giới thiệu Sân vận động Stadio Alberto Braglia – Sân nhà câu lạc bộ Modena FC

Kiều Nga

Ronaldo Nazario và dàn sao Barcelona 1996: Ai còn, ai mất?

Kiều Nga